Tôi học để làm gì? – Khi một câu hỏi nhỏ mở ra những suy nghĩ lớn

Một em nhỏ giơ tay hỏi: “Cô ơi, con học để làm gì ạ?” Câu hỏi ấy ngỡ chỉ là hồn nhiên nhưng lại khẽ chạm vào suy nghĩ sâu xa mà nhiều người từng mang trong lòng: tôi học để làm gì, và liệu việc học hôm nay có đang giúp ta sống một cuộc đời ý nghĩa?

Học để thi – Có thật là con đường dẫn đến thành công?

Chúng ta đã quen với một vòng lặp: học để thi, thi để đỗ, đỗ để vào đại học, học tiếp để ra trường có bằng, rồi mong có việc làm tốt. Nhưng vòng lặp ấy – liệu có thật sự dẫn người ta đến hạnh phúc?

Học sinh tiểu học phải học thêm đến tối. Trung học luyện thi đến kiệt sức. Sinh viên học ngành “bố mẹ chọn”, ra trường không biết mình là ai. Chúng ta dạy trẻ “phải giỏi để thành công”, nhưng lại không dạy các em hiểu thành công nghĩa là gì, hay vì sao mình phải học.
Có những người từng là học sinh xuất sắc, đứng đầu lớp, nhưng lại hoang mang khi ra đời. Họ không biết mình muốn gì, không dám thất bại, và luôn sợ… sống thật. Vì suốt bao năm, họ chưa từng được hỏi:
“Tôi học để làm gì?”

Học chăm để thành đạt, nhưng cũng cần học để biết sống đúng, sống tử tế. (Ảnh minh hoạ)

Câu hỏi nhỏ – Chạm vào lương tri lớn

Không phải học sinh nào cũng hỏi ra miệng câu đó. Nhưng rất nhiều em đang sống với cảm giác ấy: học mà không hiểu để làm gì. Và nếu người lớn không trả lời được, thì mọi “cải cách giáo dục” chỉ là đổi màu vỏ bọc.

Khi câu hỏi “tôi học để làm gì” vang lên, nó không nhằm trách móc ai. Nó là lời nhắc nhở, nhẹ nhàng nhưng sắc bén, gửi đến cha mẹ, thầy cô, người làm giáo dục:
Hãy nhớ lại vì sao con người bắt đầu học.

Chúng ta học để làm người. Học để biết sống đúng, biết yêu thương và chịu trách nhiệm với chính mình.
Đó là câu trả lời sâu sắc nhất cho câu hỏi “tôi học để làm gì”. Thế nhưng trong chương trình hiện nay, những kỹ năng sống quan trọng như lắng nghe, thấu cảm hay vượt qua tổn thương lại rất mờ nhạt – thậm chí gần như vắng bóng.

Công cụ học thay đổi, nhưng điều quan trọng nhất vẫn là biết học để làm người. (Ảnh minh hoạ)

Học để sống, chứ không phải để chạy đua

Thế giới đang thay đổi nhanh chóng. Nhiều nghề nghiệp sẽ biến mất. Nhiều kỹ năng hôm nay sẽ sớm lỗi thời.
Nhưng những giá trị cốt lõi như tư duy phản biện, đạo đức nội tâm, hay khả năng tự chủ – sẽ luôn cần thiết.

Vì vậy, việc học không thể chỉ xoay quanh điểm số hay bằng cấp. Học phải giúp con người hiểu chính mình, biết mình muốn sống ra sao, và đủ vững vàng trước biến động.
Nếu không, học chỉ là một chiếc lồng son – đẹp nhưng giam hãm.

Khi học sinh không hiểu ý nghĩa việc học, các em dễ học đối phó. Học vì bị ép, vì sợ bị chê, vì áp lực thành tích. Và từ đó, các em dần mất đi niềm vui khám phá, đánh mất chính mình.

Học để hiểu mình – Không để vừa lòng người khác

Không ít bạn trẻ hiện nay học rất giỏi nhưng trầm cảm, hoặc khủng hoảng giá trị sống. Bởi các em chưa bao giờ có cơ hội lắng nghe nội tâm – mà chỉ học để làm hài lòng bố mẹ, đạt chuẩn của thầy cô, theo đuổi thành tích bề ngoài.

Một nền giáo dục đáng mơ ước không nhồi nhét học sinh trở thành “phiên bản lý tưởng” của ai đó. Nó giúp học sinh trở thành chính mình – với bản lĩnh, trách nhiệm và trí tuệ sống. Khi hiểu mình là ai, học sinh sẽ không cần ai thúc ép.
Khi biết học để sống, để cống hiến, để bình an – các em sẽ học bằng cả trái tim.

Khi học không còn là nghĩa vụ, mà là hành trình trở về với chính mình

Học không phải là nghĩa vụ khô khan. Nó có thể là hành trình đẹp đẽ, nếu người học biết mình đang đi đâu, vì sao đi, và muốn trở thành ai sau hành trình ấy.

Khi một người biết rõ “tôi học để làm gì”, họ không còn học vì bị bắt buộc. Họ học với lòng biết ơn, với sự chủ động, và với ánh sáng soi đường từ bên trong.

Khi ấy, tri thức không chỉ nằm trong sách vở – mà đã trở thành nội lực sống, thành kim chỉ nam cho một đời người không hối tiếc.

Theo: Tin 360