Nữ tiến sĩ mù tìm lại được ánh sáng và lý tưởng sống

Nữ tiến sĩ mù câu chuyện khiến hàng triệu người bật khóc và muốn đứng dậy từ chính nỗi đau của mình

Khi ánh sáng dập tắt trong đôi mắt nhưng bừng cháy trong trái tim

Bà mẹ trẻ, người phụ nữ thành đạt, nữ giảng viên được phong Thiếu tá năm 30 tuổi, trở thành Tiến sĩ Hóa học trẻ nhất Bộ Quốc phòng — tất cả những điều ấy khiến chị Đào Thị Phương Thảo được biết đến như một “nữ cường nhân” thời hiện đại. Nhưng cuộc đời vốn chẳng báo trước điều gì.

Một ngày, chị không còn nhìn thấy gì nữa.

Bác sĩ kết luận: thoái hóa điểm vàng, mù vĩnh viễn.
Nhà khoa học trẻ tuổi rơi vào hố sâu u tối. Bao nỗ lực, khát vọng, kiến thức, tài sản… phút chốc hóa mây khói.

Nữ tiến sĩ mù
Chị Thảo (thứ 5 từ trái sang) được tuyển dụng làm giảng viên Khoa Hóa – Lý kỹ thuật tại Học viện Kỹ thuật Quân sự, Bộ Quốc phòng. (Ảnh: Nguyện Ước)

Giọt nước mắt đầu tiên sau nhiều năm khô cạn

Chị đã từng từ chối mọi lời khuyên. Chị không còn tin vào chữa trị. Chị đóng cửa với tất cả.

Nhưng rồi một buổi chiều, trong công viên, khi con trai dắt ra hóng gió, cậu bé khẽ nói:

“Mẹ ơi, ở kia có người đang luyện công, mẹ thử không?”

Và rồi… khi người phụ nữ ấy giơ tay theo bài tập đơn giản, giọt nước mắt đầu tiên sau bao năm chợt tuôn rơi.

Không phải vì đau đớn. Mà vì trái tim khô cạn đã tìm được điều mình không ngờ tới – một con đường sống.

Từ “phế nhân” đến người truyền cảm hứng

Chị không uống thêm một viên thuốc nào. Không còn đi viện. Chỉ nghe giảng Pháp, luyện 5 bài tập nhẹ nhàng.
Thân thể chị thay đổi từng ngày. Đôi mắt đờ đẫn dần biết phân biệt sáng – tối, xanh – đỏ.
Chị đi lại tự tin, dạy học trở lại, điều hành hệ thống trung tâm giáo dục hơn 5.000 học sinh.

Nữ Tiến Sĩ mù nay tự lập hoàn toàn

Người từng tuyệt vọng vì tương lai mù mịt, giờ trở thành tia sáng cho người khác bước theo.

Nữ tiến sĩ mù
Nhờ tu luyện Pháp Luân Công, chị Thảo giờ đã có thể bước đi bình thường trên phố. (Ảnh: Nguyện Ước)

Bí mật nằm ở đâu? Không phải phép màu – mà là sự tỉnh thức

Chị không nói mình khỏi bệnh nhờ “thần kỳ” hay “phép lạ”.
Chị chỉ nói: “Tôi bắt đầu lắng nghe cơ thể mình. Lắng nghe tâm mình. Tôi học cách chấp nhận – rồi thay đổi từ gốc rễ. Tôi tập sống hướng thiện, bỏ bớt tranh đấu, ghen ghét, tham vọng mù quáng.”

Thứ chị tìm thấy không phải “chữa khỏi bệnh”, mà là ý nghĩa cuộc đời – điều mà những năm dài học hàm, học vị không dạy được.

Không còn oán trách – chỉ còn biết ơn

“Tôi từng hỏi: vì sao tôi lại chịu bất công?
Giờ tôi hỏi: vì sao mình lại may mắn biết được con đường này?”

Đó là hành trình chuyển hóa khổ đau thành sức mạnh, chuyển nỗi sợ thành sự biết ơn, chuyển thất vọng thành cảm hứng sống.

Tiếp tục gieo hạt ánh sáng cho thế hệ sau

Giờ đây, Tiến sĩ Phương Thảo không chỉ là người sống sót sau nghịch cảnh.
Chị là người truyền lửa.
Lớp học của chị không chỉ có kiến thức Hóa học, mà có cả những bài học làm người.
Giáo viên hợp tác với chị đều hiểu rằng: một con người có thể rực sáng nhất khi đối mặt với bóng tối lớn nhất – và bước qua nó bằng chính nghị lực của mình.

Nữ tiến sĩ mù
Chị Phương Thảo luôn chú trọng học Pháp và không ngừng nâng cao tâm tính. (Ảnh: Nguyện Ước)

Lời nhắn gửi đến những ai đang đau khổ, mất phương hướng

Bạn không cần tin vào bất kỳ điều gì kỳ lạ. Có họa – ắt có phúc. Có mất mát – ắt có hồi sinh. Điều quan trọng là: ta có sẵn sàng đón nhận ánh sáng trong bóng tối không?
Nỗi đau nào cũng có thể hóa thành ánh sáng – nếu bạn đủ dũng cảm để đối diện với nghịch cảnh.

Bạn muốn tìm hiểu thêm? Hãy kết nối với chính nữ tiến sĩ mù

Chị Đào Thị Phương Thảo – tiến sĩ Bộ Quốc phòng, hiện đang sinh sống tại Hà Nội – luôn sẵn sàng chia sẻ câu chuyện chân thực của mình qua số điện thoại 0983 602 185.

Theo Nguyện Ước