Nhiều người trẻ hiện nay cảm thấy kiệt sức, mệt mỏi và luôn phải gồng mình “chạy kịp”. Nhưng đó có phải là cuộc sống thực sự? Hay chúng ta đang sống quá nhanh đến mức đánh mất chính mình?
- Tượng đá mặt QR và bí ẩn nền văn minh Maya: Sự thật phía sau điều kỳ lạ
- Mưa lũ dị thường giữa tháng 6 gây thiệt hại nặng: 4 người tử vong, 4 người mất tích
- Boeing gặp rắc rối sau vụ rơi máy bay 787 tại Ấn Độ
Sống quá nhanh đến mức không dám dừng lại
Một buổi sáng giữa tuần, L., 26 tuổi, bật dậy lúc 6h30 như thường lệ. Cô tranh thủ tập yoga 15 phút trong lúc đun nước pha cà phê. Sau đó là chuỗi 5 cuộc họp liên tục một bản trình bày cần chỉnh sửa vài email chưa trả lời và một cuộc gọi Zoom vào lúc 9 giờ tối với khách hàng nước ngoài. Trong thời gian rửa bát, cô bật podcast về quản lý tài chính cá nhân. Trước khi ngủ, cô mở một khóa học tiếng Anh – bài học thứ 47 mà cô chưa nhớ nổi nội dung của 10 bài đầu tiên.
“Mình chỉ muốn tận dụng thời gian một cách hiệu quả… nhưng càng tận dụng mình càng thấy trống rỗng,” cô chia sẻ.
Câu chuyện của L. không mới, nhưng nó phản ánh một thực trạng đáng suy ngẫm: chúng ta đang sống quá nhanh đến mức sợ phải dừng lại. Không ai ép buộc chúng ta phải chạy nhưng phần lớn đều đang chạy – như thể nếu dừng lại một giây, chúng ta sẽ bị bỏ lại phía sau.

Tốc độ trở thành thước đo phẩm giá
Chưa bao giờ tốc độ lại được tôn vinh như hiện tại. Từ những câu nói viral như “ngủ ít để thành công” đến các biểu tượng của năng suất như Elon Musk hay Jeff Bezos xã hội hiện đại không chỉ thúc đẩy mà còn áp đặt một lối sống: càng làm được nhiều, bạn càng có giá trị.
Các khoá học quản lý thời gian, mô hình 5AM Club, ứng dụng theo dõi hiệu suất cá nhân… tất cả đều hướng đến một điều: sống nhanh hơn, giỏi hơn, hiệu quả hơn.
Nhưng sau ánh hào quang của những người “thành công”, có bao nhiêu người vẫn ổn thực sự? Theo khảo sát từ McKinsey Health Institute năm 2023 có đến 59% người trẻ từ 25 đến 35 tuổi cảm thấy kiệt sức tinh thần kéo dài; ngay cả khi họ không làm việc quá sức về thể chất.
Họ vẫn đi làm, vẫn sống, vẫn “tích cực”, nhưng sâu bên trong, họ cảm thấy mình đang dần mất kết nối với chính bản thân.
Burnout: Không phải chỉ là mệt
Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) đã chính thức công nhận burnout là một hội chứng tâm lý liên quan đến công việc. Nhưng với người trẻ ngày nay, burnout không chỉ đến từ công việc – nó đến từ cách sống.
Chúng ta đang sống quá nhanh trong mọi khía cạnh: yêu đương, học tập, phát triển bản thân, giao tiếp… Mỗi ngày đều là một cuộc chạy đua – không đích đến.
Khi “sống tốt” bị đồng nghĩa với “hoàn thành nhiều việc”, con người trở thành cỗ máy sản xuất năng suất. Và đến một lúc nào đó, cỗ máy ấy cũng cạn nhiên liệu.

Những mục tiêu không bao giờ đủ
Khi hỏi một người trẻ: “Bạn muốn gì?”, ta dễ dàng nhận được những câu trả lời như: một công việc ổn định, một căn hộ nhỏ, đi du lịch vài nơi, có tài sản riêng… Nhưng nếu hỏi lại: “Bạn muốn cảm thấy thế nào trong cuộc sống ấy?”, rất nhiều người lặng im.
Thực tế là, chúng ta đã quá quen với việc đặt mục tiêu; nhưng lại quên hỏi: tại sao mình muốn điều đó?
Khi tốc độ là ưu tiên hàng đầu, cảm xúc cá nhân thường bị đẩy lùi. Sống nhanh khiến ta lao về phía trước mà không nhận ra rằng mình đang dần trở thành bản sao của người khác – sống theo kỳ vọng, theo so sánh, theo hình mẫu được xã hội dựng sẵn.
Sống chậm có đáng bị đánh giá?
Trong một thế giới tôn vinh tốc độ; người sống chậm đôi khi bị gán là “kém cỏi”, “lười biếng”, hoặc “tụt hậu”. Nhưng sống chậm không phải là dừng lại, càng không phải là buông xuôi.
Sống chậm là lựa chọn nhịp sống phù hợp với mình. Đó là khi bạn từ chối chạy theo cuộc đua không rõ đích đến. Đó là khi bạn ngắt kết nối để lắng nghe bản thân. Đó là khi bạn học cách sống có ý thức, thay vì phản xạ theo đám đông.
Như nhà triết học Alain de Botton từng nói: “Sự thành công thật sự không phải là chạy nhanh hơn người khác, mà là biết rõ mình muốn đi đâu.”
Một nhịp sống lành mạnh không nằm ở tốc độ
Nếu tốc độ làm bạn kiệt sức, hãy dừng lại. Không phải để từ bỏ, mà để điều chỉnh.
Một ngày bạn không làm gì “hiệu quả” cũng không sao. Một tuần bạn không học thêm kỹ năng mới cũng chẳng có gì sai. Đôi khi, nghỉ ngơi không phải là chệch hướng – mà chính là cách để giữ mình khỏi trượt dài.
Càng sống quá nhanh, bạn càng cần những khoảng dừng. Không phải để chạy tiếp, mà để hiểu rõ: bạn đang chạy đi đâu, vì ai, và có cần chạy nữa hay không.
Lời kết: Đâu là tốc độ thật sự của bạn?
Mỗi người có một nhịp sống riêng. Có người sống nhanh để tạo đột phá. Có người sống chậm để gìn giữ. Không ai đúng – không ai sai. Điều quan trọng là: bạn có đang sống đúng với tốc độ của mình, hay đang chạy theo một tốc độ do xã hội áp đặt?
Hãy dừng lại – không phải vì bạn thua kém – mà vì bạn xứng đáng sống một cuộc đời tỉnh thức.
Và bạn, bạn đang sống – hay đang bị cuốn đi?