Việc sáp nhập địa giới hành chính đưa Việt Nam còn lại 34 tỉnh-thành, mở ra cơ hội cho thể thao sau sáp nhập nhờ dân số tăng mạnh, nguồn lực dồi dào và hiệu quả đầu tư cao hơn.
- Triệu Vũ Đế và đất Thái Bình
- Khổng Tử họ gì ? Câu hỏi tưởng dễ nhưng hàng loạt người trả lời sai
- Bộ Nội vụ hướng dẫn sắp xếp công chức cấp xã mới, bổ nhiệm kế toán trưởng
Dân số tăng – lợi thế đầu vào cho thể thao chuyên nghiệp
Sau khi hoàn tất việc điều chỉnh địa giới, Việt Nam chính thức có 34 tỉnh và thành phố. Dù thể thao không phải lĩnh vực bị tác động trực tiếp, nhưng lại đang hưởng lợi lớn từ thay đổi này – đặc biệt là về quy mô dân số và nguồn lực tại chỗ.
Trung bình mỗi địa phương mới có dân số từ 1,5 đến 5 triệu người – một nền tảng lý tưởng cho việc tuyển chọn, đào tạo vận động viên. Đây là điều kiện cần thiết để các tỉnh-thành xây dựng chiến lược phát triển thể thao thành tích cao lâu dài.
Tiết kiệm ngân sách, tăng hiệu quả đầu tư thể thao
Trước kia, nhiều tỉnh ít dân gặp khó trong việc đầu tư cho thể thao. Ngân sách hạn hẹp, thiếu lực lượng phong trào, khiến việc phát hiện và bồi dưỡng tài năng trở nên kém hiệu quả. Thậm chí, một số nơi còn không thể duy trì đội tuyển thi đấu chuyên nghiệp.
Giờ đây, việc sáp nhập giúp tái phân bổ nguồn lực. Chẳng hạn, TP.HCM mở rộng khi gộp thêm Bình Dương và Bà Rịa – Vũng Tàu sẽ có thêm nhiều vận động viên tiềm năng. Việc này giảm thiểu chi phí chiêu mộ từ nơi khác, đồng thời tạo điều kiện để phát triển thể thao bền vững ngay tại địa phương.
Tương tự, các khu vực từng bị xem là “vùng trắng thể thao” như Quảng Ngãi – Kon Tum hay Lâm Đồng – Đắk Nông, sau sáp nhập, nay có thể nghĩ đến việc xây dựng đội bóng chuyên nghiệp, đăng ký tham dự các giải đấu quốc gia.
Hạ tầng thể thao cần được đầu tư đồng bộ
Khi quy mô dân số mở rộng, bài toán hạ tầng trở nên cấp thiết. Không chỉ là sân vận động hay nhà thi đấu, mà còn là hệ thống sân bãi, trung tâm thể thao cộng đồng, trường đào tạo huấn luyện viên – tất cả đều cần được đầu tư bài bản và công bằng.
Tuy nhiên, không phải địa phương nào cũng có thể ưu tiên ngân sách cho thể thao ngay lập tức. Giai đoạn hậu sáp nhập có thể ưu tiên cho y tế, giáo dục, hành chính công… Thể thao vẫn sẽ là một “ẩn số” cần được tính toán kỹ lưỡng.
Hướng tới nền thể thao toàn diện, không còn chảy máu tài năng
Nếu tận dụng tốt cơ hội từ sáp nhập, thể thao Việt Nam có thể tránh được tình trạng “chảy máu tài năng” từ tỉnh nghèo sang tỉnh giàu. Việc đào tạo vận động viên tại chỗ sẽ giúp các địa phương giữ chân nhân tài, đồng thời phát triển lực lượng phong trào một cách đều khắp.
Quan trọng hơn, khi cả 34 tỉnh-thành cùng xây dựng chiến lược phát triển phong trào thể thao và thành tích cao, nền thể thao Việt Nam sẽ có chiều sâu hơn, rộng hơn và vững chắc hơn, là nền tảng cho những bước tiến dài trên đấu trường quốc tế.
Cơ hội cho thể thao sau sáp nhập là có thật, nhưng cần hành động kịp thời
Sáp nhập hành chính không chỉ là cải cách quản lý nhà nước. Với thể thao, đó là cơ hội để làm mới, để phát triển, và để phân bổ lại nguồn lực một cách hợp lý. Tuy nhiên, nếu không có chính sách đồng bộ, thể thao vẫn có thể bị bỏ quên sau những ưu tiên khác.
Muốn biến cơ hội thành hiện thực, các địa phương cần có tầm nhìn dài hạn, xây dựng quy hoạch thể thao phù hợp với dân số mới, và dành sự quan tâm đúng mức cho hạ tầng và nhân lực thể thao.
Theo: Tin360